Nguyễn Tâm

NGHIỆP CHƯỚNG THẾ GIAN




Thức đêm mới biết đêm dài
Ở lâu mới biết ai tài ai không
Thời này suy nghĩ mà trông
Con heo biết sủa con công biết trèo


Anh hùng vài đứa lèo tèo
Còn nhiêu cóc nhái chó mèo tứ tung
Miệng đời tụi nó cứ phun
Dín ai không thấy mồm mun cả ề


Núi cao ta đứng cận kề
Nhìn ra mây nước bốn bề bao la
Có đâu toàn lũ bê tha
Khua chiêng múa trống để mà chúc nhau


Mặt đất thấp bầu trời cao
Nến đèn đâu thể so vào ánh trăng
Sự tình nhìn thiệt nhố nhăng
Cả đời chỉ biết thù hằn tranh đua


Nực cười cái thứ a dua
Vòng qua quanh tới hết ùa thì ra
Dăm lần mười bảy hai ba
Chán chê quay lại người nhà cắn luôn


Thế gian muôn thể rập khuôn
Gian manh quỷ quyệt nguyên xuồng đi chung
Thằng lừa con lận con giun
Thụt thò lấp ló ngoài bùn đất nhơ


Sống đời phải có căn cơ
Làm người liêm chính cạy nhờ ơn trên
Bước đi đầu ngước nhìn lên
Thanh cao trong sạch mới bền vận niên


Sau già đu võng ngoài hiên
Miệng cười tỏm tẻm tâm hiền phúc may
Ngày về nhắm mắt ngủ say
Nhân sinh đâu dể thẳng ngay mà hành !


Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 3.10.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NGHIỆP CHƯỚNG THẾ GIAN"